Cài đặt Steam
Đăng nhập
|
Ngôn ngữ
简体中文 (Hán giản thể)
繁體中文 (Hán phồn thể)
日本語 (Nhật)
한국어 (Hàn Quốc)
ไทย (Thái)
Български (Bungari)
Čeština (CH Séc)
Dansk (Đan Mạch)
Deutsch (Đức)
English (Anh)
Español - España (Tây Ban Nha - TBN)
Español - Latinoamérica (Tây Ban Nha cho Mỹ Latin)
Ελληνικά (Hy Lạp)
Français (Pháp)
Italiano (Ý)
Bahasa Indonesia (tiếng Indonesia)
Magyar (Hungary)
Nederlands (Hà Lan)
Norsk (Na Uy)
Polski (Ba Lan)
Português (Tiếng Bồ Đào Nha - BĐN)
Português - Brasil (Bồ Đào Nha - Brazil)
Română (Rumani)
Русский (Nga)
Suomi (Phần Lan)
Svenska (Thụy Điển)
Türkçe (Thổ Nhĩ Kỳ)
Українська (Ukraine)
Báo cáo lỗi dịch thuật
I never wanted to breed with anyone more than I want to with cybor. That perfect, curvy body. Those bountiful breasts. The child bearing hips of a literal god. It honestly ♥♥♥♥♥♥♥ hurts knowing that I'll never mate with him, pass my genes through him, and have him birth a set of perfect offspring.
I'd do ♥♥♥♥♥♥♥ ANYTHING for the chance to get cybor pregnant. A N Y T H I N G. And the fact that I can't is quite honestly too much to ♥♥♥♥♥♥♥ bear. Why would God create something so perfect? To ♥♥♥♥♥♥♥ tantalize us? ♥♥♥♥♥♥♥ laugh in our faces?!
Honestly guys, I just ♥♥♥♥♥♥♥ can't anymore. ♥♥♥♥.