Steamをインストール
ログイン
|
言語
简体中文(簡体字中国語)
繁體中文(繁体字中国語)
한국어 (韓国語)
ไทย (タイ語)
български (ブルガリア語)
Čeština(チェコ語)
Dansk (デンマーク語)
Deutsch (ドイツ語)
English (英語)
Español - España (スペイン語 - スペイン)
Español - Latinoamérica (スペイン語 - ラテンアメリカ)
Ελληνικά (ギリシャ語)
Français (フランス語)
Italiano (イタリア語)
Bahasa Indonesia(インドネシア語)
Magyar(ハンガリー語)
Nederlands (オランダ語)
Norsk (ノルウェー語)
Polski (ポーランド語)
Português(ポルトガル語-ポルトガル)
Português - Brasil (ポルトガル語 - ブラジル)
Română(ルーマニア語)
Русский (ロシア語)
Suomi (フィンランド語)
Svenska (スウェーデン語)
Türkçe (トルコ語)
Tiếng Việt (ベトナム語)
Українська (ウクライナ語)
翻訳の問題を報告
Một mình a ngồi một mình nghe mưa rơi lệ huyền ướt đôi mi thật buồn, qua ngày dài, e có biết
Nhớ... a ngồi đây lòng nhớ...
nhớ những ngày sánh bước bước chung đôi
Mình bên nhau ấm áp môi cười.
Nhẹ xoay điệu múa... hòa chung lời hát...
Ngày ấy bên e ngất ngây lòng,
Sao giờ đã xa xôi vút bay phương nào?
Chân trời ấy,
chờ e chờ mãi...
⠀⠀⠀⠀⠀⠀⣠⣴⣾⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣶⣄⡀⠀⠀⠀⠀⠀
⠀⠀⠀⣠⣴⣴⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣮⣵⣄⠀⠀⠀
⠀⠀⢾⣻⣿⢿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⢿⣿⣿⡀⠀
⠀⠸⣽⣻⠃⣿⡿⠋⣉⠛⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣏⡟⠉⡉⢻⣿⡌⣿⣳⡥⠀
⠀⢜⣳⡟⢸⣿⣷⣄⣠⣴⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣧⣤⣠⣼⣿⣇⢸⢧⢣⠀
⠀⠨⢳⠇⣸⣿⣿⢿⣿⣿⣿⣿⡿⠿⠿⠿⢿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⠀⡟⢆⠀
⠀⠀⠈⠀⣾⣿⣿⣼⣿⣿⣿⣿⡀⠀⠀⠀⠀ ⣿⣿⣿⣿⣿⣽⣿⣿ ⠈⠀⠀
⠀⢀⣀⣼⣷⣭⣛⣯⡝⠿⢿⣛⣋⣤⣤⣀⣉⣛⣻⡿⢟⣵⣟⣯⣶⣿⣄⡀⠀
⣴⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣷⣶⣶⣶⣾⣶⣶⣴⣾⣿⣿⣿⣿⣿⣿⢿⣿⣿⣧
⣿⣿⣿⠿⢿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⣿⠿⠿⣿⡿
Anh nhớ bao lần anh ra mắt,cuối cùng tình cảm cũng đổ vỡ
Anh nhớ bắt đầu lại sự nghiệp ,kết thúc thất bại và đỗ nợ,
Còn em sống trong nhung lụa, anh thì phải ở đợ,
Oh
Em vào đời bằng tương lai, tương lai em thì sáng lạng.
Anh thì chẳng có may mắn,còn tiền trả nợ đã quá hạn.
Không trách ông trời đã quá đáng.
Đẳng cấp hai ta chênh lệch nhau.
Ăn mì tôm đã quá ngán.
Sao dám mơ đến vệch cao.
Oh
Em vào đời bằng điều kiện, còn anh vào đời bằng câu ca, lời rap không phải nói tùy tiện, mà là hỏi ước mơ thật đâu ra?
Không phải than vãn để ngụy biện, anh muốn tương lai mình sâu xa.
Những lúc em khóc nhưng không ai nghe. Họ sướng nhưng em đau nhưng không ai care
Nhìn em mà không tin chuyện thật vậy. Ác mộng hằng đêm em phải bật dậy
Có lúc khôn và cũng có lần nhỏ dại
Có lúc tủi, có lúc vinh và có lúc thăng hoa
Có ngày cười, có ngày khóc, và có ngày hoan ca
Đời cho ta quá nhiều thứ, ta chưa cho đời được nhiều
Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều
Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn
Thứ mà ta học được nhiều nhất , là cách xin lỗi và lời cảm ơn
Hoàng hôn là dải lụa, còn màn đêm là tấm chăn
Mỗi đêm ta ngồi ta viết ta chỉ mong không bị cấm ngăn
Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga
Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa
Em đi tìm nốt thăng hoa , lòng anh lại là âm trầm
Em đin tìm lới phố thị, anh đi tìm tiếng ghi-ta
Em đưa anh vào trong náo nhiệt, anh lắc đàu và đi ra
Em vào đời bằng van đỏ , anh vào đời bằng nước trà
Em vào đời bằng kế hoạch, anh vào đời bằng mộng mơ
Em vào đời bằng mây trắng, em vào đời bằng nắng xanh
Em vào đời bằng đại lộ, con đường đo giờ vắng anh